Sanghyuk chớp mắt một cái, rồi hai cái. Thế giới xung quanh hình như đang đảo lộn, xoay vòng vòng không ngừng, Sanghyuk chỉ ngửi thấy mùi nước hoa trộn lẫn mùi mồ hôi quen thuộc của người trước mặt, sau khi xác nhận mới yên tâm ngã vào lòng của Jihoon.
Hai người đang cãi nhau. Vì lẽ đó nên Sanghyuk mới ra ngoài một mình. Anh đi nhanh, mèo nhỏ kia đuổi mãi không kịp, lúc tìm ra thì người đã say mèm, đến những hoạt động bình thường còn không làm nổi, chỉ biết nói nhảm linh tinh trong vòng tay ấm áp.
Jihoon đỗ xe xuống dưới hầm, bây giờ quá nửa đêm, hầm chứa không còn một ai. Ngay lúc Jihoon vòng ra cửa sau để đỡ người kia dậy lên nhà, Sanghyuk đã làm một chuyện không tưởng.
Anh kéo cà vạt Jihoon cùng ngã xuống ghế dưới, triền miên hôn môi. Lưỡi của hai người quấn lấy nhau, phát ra âm thanh cực kỳ ái muội. Tay Sanghyuk lần mò xuống phía dưới của Jihoon, khiến cậu thảng thốt muốn anh dừng lại, thế nhưng sức quyến rũ của người yêu là quá lớn, Jihoon không phản kháng được, đành chui vào xe đóng cửa.
“Sanghyuk ơi…Anh có biết như thế này là phạm pháp lắm không?”
“Ưm…Jihoonie.” Quỷ vương bị sờ đến mê man, nhất thời chưa biết trả lời em ghệ thế nào, nhắm mắt nhắm mũi hôn mặc kệ bàn tay to lớn kia hết sờ nắn rồi cởi dần lớp áo ngoài của anh ra. Jihoon chưa thử xe chấn bao giờ, chủ yếu là do cậu quá cao, hoạt động xong xe rất khó khăn. Cho dù lúc hai người cùng chọn mua xe đã thống nhất loại trần cao một chút, nhưng bây giờ từ lý thuyết chuyển sang thực hành, vẫn có chút không quen.
“Anh ơi, em không di chuyển được. Anh tự động được không?”
Sanghyuk ngoan ngoãn ngồi lên đùi Jihoon, say vẫn hoàn say. Mặt hai người đối nhau, tay quỷ vương vòng qua cổ cậu, tay còn lại đang tìm Jihoon nhỏ để nhét vào. Bộ dạng hôm nay của anh ấy thật quá cực điểm, Jihoon liếm môi, cổ họng hơi khàn: “Không có đồ bôi trơn, sẽ đau đấy.”
Quỷ vương không quan tâm: “Anh ướt rồi.”
“Chỗ đó cũng có thể ướt sao?”
“Kh…không biết nữa…Bỗng dưng hôm nay…Ư!”
Thân dưới Jihoon bỗng thúc lên. Cảm giác vừa đau vừa sướng xâm nhập đại não Sanghyuk, khiến anh không thể phát ra tiếng, chỉ biết há hốc thở dốc. Jihoon kéo anh lại để hôn, không những Sanghyuk nhún mà cậu cũng hơi di chuyển cùng nhịp với anh, sợ anh sẽ mệt.
Mùi mồ hôi tràn ngập khoang xe, Sanghyuk thân trên ôm lấy Jihoon, bên dưới tan mất cảm giác đau đớn, chỉ còn tiếng va chạm da thịt vang lên đều tăm tắp. Hông của anh dạo này rất biết làm cho Jihoon phát điên, cậu gầm gừ trong cổ họng, cắn lên bờ vai mảnh khảnh của anh. Cổ và tai Sanghyuk chuyển màu hồng phấn, Jihoon hết liếm rồi lại cắn, phả hơi nóng vào tai anh khiến người ngồi trên càng ngày càng run rẩy.
Sanghyuk mệt rồi. Jihoon thấy anh di chuyển không nhanh nữa, giữ người anh hơi nhổm trên không trung, bản thân tăng tốc độ ra vào. Nhanh hơn hẳn ban nãy, Sanghyuk không nhịn được, bật thốt ra vài tiếng rên rỉ. Mỗi một lần như vậy, Jihoon càng thêm hưng phấn, dương vật trướng to thêm một chút, đâm cũng nhanh hơn một chút.
“Jihoon ơi, chậm thôi…Bắn…bắn vào trong cũng được mà…Á!” Nước mắt sinh lý Sanghyuk trào ra. “Em bắt nạt anh.”
“Dùng miệng dưới ngậm kỹ đống đấy nhé. Giờ em đưa anh lên nhà.” Jihoon mặc lại quần áo cho anh, người vẫn còn đang run sau lần xuất tinh thứ hai.
“Nếu như em thấy quần dính thêm dịch trắng, em sẽ chơi anh mạnh hơn nữa.”
Đứng trong thang máy, người quỷ vương dính chặt vào em ghệ cao lớn, thở dốc. Anh nỉ non nói chuyện với Jihoon, tựa như đang cầu xin. Tay cậu chạm vào phần mông căng tròn, bóp nhẹ; Sanghyuk sợ mình không kiểm soát được, vòng ba căng cứng, bị Jihoon đánh một cái phát ra tiếng.
Nếu như là hàng ngày, Sanghyuk sẽ mắng cậu ấy không biết điều. Nhưng anh ấy đang say, Jihoon cười tít mắt, lỗ tai liên tục được tẩm bổ bằng giọng nói mềm như bông.
“Jihoon ơi, sao thang máy lâu thế…Anh không chịu được nữa rồi…Khó chịu quá.”